Dạo này chưa kiếm được ai làm nhưn vựt cho Bạn đời 6, tự dưng có thằng
nạp mạng. Đi ăn đám cưới thằng T.A vừa nhìn thấy mình là nó đã bỏ bàn
chạy sà tới, y như thiếu hơi trai lâu ngày.
Trong lớp phổ thông,
nó chỉ thua thằng T.A dị dạng về chiều cao. Nó sở hữu một khuôn mặt ưa
nhìn, cái kiểu mà thiên hạ nhìn vào là ưa liền, bởi nghĩ rằng thì ra
trên đời này dù mình có xấu đến đâu cũng hơn được ít nhất một thằng. Nói
sao cho dễ hiểu, đại loại là mặt nó úp vô rổ đinh trước khi lên khuôn,
nó kể hồi nhỏ mẹ nó hay ru ngủ nó bài này: àh ơi, ngày xưa có bụi xương
rồng – con đi vấp té nên nông nổi này.
Nó là thằng đầu tiên dẫn
mình đi ăn thịt cầy. Hồi năm lớp 10, sau trận hò hét ở sân vận động mà
đội nhà vẫn thua, nó rủ mình đi xả xui. Mình vẫn nhớ cái miếng thịt cầy
đầu tiên, một miếng hấp vừa có nạc vừa có mỡ, chấm mắm tôm kèm riềng sả
ớt xắt, pha tí rượu trắng với lát chanh tăm sủi bọt, thơm nức mũi khi
nhai nhai với rau quế hay ngò gai. Nó sành thịt chó đến mức có thể nhai
nhai mà phân biệt được chó lác với chó thường. Nó chỉ mình, món nướng
chó lác là ngon số zdách, bởi da con chó lác nó lác đi lác lại nên dày
cui, sần lên, nướng lên giòn rụm nhai từng miếng vừa giòn vừa béo ngậy
bởi vừa có lớp da vừa lớp mỡ sót. Bao năm ăn thịt chó mình chiêm nghiệm
thấy rằng nó nói đúng.
Ngoài sở thích thịt chó mắm tôm ra thì còn
lại nó ăn uống đơn giản, không cầu kỳ. Có lần nó dắt mình đi nhà hàng
ra mắt bạn gái nó, mồi chưa kêu lên kịp, nó cầm chiếc đũa chấm rồi mút,
mút rồi chấm vô chén xì dầu, rồi lè lưỡi to nhỏ với mình rằng xì dầu ở
đây ngon có thể ăn cơm nguội được. Bạn gái nó ngồi đối diện bất chợt tủi
thân, nghĩ rằng mối quan hệ theo kiểu chấm mút này sẽ không lâu bền, đó
là lần chia tay bạn gái đầu tiên của nó, sau này nó cũng chia tay nhiều
lần nữa, 90% do tội lỗi của chén xì dầu.
Nó thuộc tuýp người ướt
át. Trong lớp có nhỏ N. cũng ướt át giống nó. Hai đứa cãi nhau dù cách
xa đường sắt số hai một mét năm mươi cũng chưa đảm bảo an toàn. Có lần
trong lớp cãi nhau gì đó nói qua nói lại thôi mà hai đứa ướt như chuột
lột.
Tính nó hay quên trong khi mình thì nhớ dai. Năm lớp 10 nó
mượn mình 3000đ nói mua bánh mỳ, tới giờ nó vẫn chưa trả, tức cái là nó
lời thêm 1 ngàn do bánh mỳ thịt hồi đó có 2000đ/ổ àh. Ngoài trọng án
bánh mì thịt ra, nó chơi với bạn thiệt tình, không tính toán. Thời sinh
viên, nó thường cho mình mượn chiếc xe phân khối lớn của nó để đi tán
gái, nó đổ xăng đầy bình rồi ở nhà đợi kết quả. Mình đón em này, rước em
kia mất cả thùng phuy trăm lít xăng mà chẳng được thành tích gì, ngoài
đôi ba lần nắm tay nắm chân đuổi muỗi vớ vẩn, một hai bận dùng răng nhổ
lén tóc sâu. Nó cũng theo đuổi mối tình tuyệt vọng mới một em Bách khoa
ba năm trời cũng không được thành tích gì ngoài tấm thiệp mời đám cưới
tức muốn đánh chú rể.
Ít ai có được lòng can đảm như nó. Đi chợ
mua rau muống, bó rau hai ngàn nó trả ngàn rưỡi khiến nông dân trồng rau
phẫn uất, nhưng không bán cho nó thì bán được cho ai mớ rau muống già.
Thằng nào bán hàng quảng cáo kiểu 49,99 đồng là chết với nó ngay. Một
lần, điện thoại người ta mang thùng nước tới nhà uống, nó lật danh bạ
tới lui rồi chọn một hãng nước uy tín với công nghệ lọc tia cực tím cực
tái cực rẻ cực kỳ rủi ro cho hệ tiêu hóa giá 9 ngàn rưỡi, thằng ku vác
thùng nước hai chục lít bở hơi tai lên lầu, nó móc 10 ngàn đưa rồi đợi
cỡ 10 phút để thằng ku kia đi kiếm 500 thối cho nó. Ngân hàng nhà nước
một phen bị lôi ra chửi rủa vì can tội để thị trường thiếu tiền xu bạc
mệnh đáng giá nửa cục kẹo.
Nó học giỏi và có đầu óc. Học Bách
Khoa chưa đủ giỏi, nó hiện học thêm MBA. Nó bảo mai mốt giá PhD rẻ rẻ nó
đi học tiếp. Cái thằng có đầu óc con buôn ghê. Mình đã từng quỳ lạy
khóc lóc với nó đừng cho tao uống cái gọi là thực phẩm chức năng dinh
dưỡng Vision giá một triệu rưỡi một hộp bán hữu nghị dành riêng cho bạn
bè, khóc một hồi tội nghiệp nó chắc giá một triệu tư bớt một trăm. Đi
công tác ở Mỹ về quà của nó cho mình là tấm hình nhỏ xíu chụp nó chống
nạnh, mỗi lần muốn coi phải vô Y.M, thế mới biết ngày xưa cha ông ta
chống Pháp, chống Mỹ không sợ chỉ sợ chống nạnh.
Tối hôm qua gặp
nhau mừng mừng tủi tủi, nó vẫn như ngày nào, vẫn cái đũa chấm chấm mút
mút đến món cơm gói ngó sen phải xin thêm xì dầu (cái này thằng Lính
ngồi chung bàn làm chứng cho tao nghen!). Hai đứa ngồi tâm sự, nó khuyến
mãi thêm mấy hột cơm vô chiếc áo mới của mình. Tất nhiên, chuyện cơm áo
xì dầu tiền không bao giờ có thể làm thay đổi tình bạn của mình với nó.
16/5/2010
Kỉ niệm đám cưới Tuấn Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét