Gã.
Nửa cơn nước mắt thẩm thấu nỗi cô đơn đêm
Trên nền họa tiết
nhạt màu cánh kiến ô vuông hè phố
Đi đi đi quán tính
Lá vàng rơi lá xanh rơi lá lá rơi
Lớp phủ khô lớp che giấu những nỗi riêng biệt
Hành vi nào cơ bản biểu diễn thói quen phẩm hạnh
Mặt nạ gương đối diện mặt nạ
Giày ma sát tang vật hằn
giấu chân dấu chân thiên hạ sớm mai rồi cũng phơi bày
Mặt trăng mặt trời mười ngón bàn tay cuối đầu ngửa mặt
Khói thuốc buồng phổi vô lượng vô biên vô thiên lủng
Ung thư hơi thở đến viêm tắc không gian mạn tính
Khung tường hiện thực tự thách thức bản thân.
Nàng.
Cong n chiều những vật thể song song
Chống chếnh men ban trưa nhừa nhựa mật đường
Vo ve vởn vơ bài học đạo đức chương 1 chương 2
Tình yêu chưa bao giờ có chương cuối
Trừ những kết cục thường phải đính chính vĩ thanh
Mái nhà tranh hai tim
chưa đủ che mưa qua thế kỷ
Đừng hẹn thề khi chưa thức nhận
thời gian làm vết thương gượng cười trong mắt
Đối diện tỉnh không hiên nhà mưa nhiều hạt chiều nay lắm
Hắn.
Mắt buồn xoãi ô cửa ngày qua
Nóng lạnh cách ngăn thủy tinh dày mỏng im lìm máy lạnh
Thiên hạ hả hê phương thức hạ thấp nhân phẩm tâm thức
Bỗ bã khóc cười éo le tình địch tình thân tình bạn tình ơi tình
Mồ hồi ròng ròng vệt áo sơ mi kẻ cắt ngang những đường song song
Vẫn không tìm ra hạnh phúc
Mãi không tìm ra hạnh phúc
Đoản khúc rồi cũng lãng quên đáp số vô tận.
...
Cuối đường mưa.
...
Sài Gòn, 19/5/2010
Nguyễn Quang Vinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét