Ngồi đợi cơn mưa về
Vệt bụi bình nguyên sạm khuôn mặt gió
Hun hút thẳm sâu vết sẹo da người
Vẫn miệt mài ảo tượng
Hành trình mùa thu chưa rơi xuống đất
Lá bạc màu nên đất bạc màu
Hốt nhiên dăm lời vong bản
Vòng xoáy trầm ngâm điểm mặt chỉ tên
Gã da vàng bước ra từ cổ độ
Cổ tích người già là
những kỉ niệm thời trai trẻ
Cỏ xanh mơn không dẫm đạp
Người vô hồn nên tượng đá vô hồn
Vẫn miệt mài ảo tượng
Cỏ úa màu dẫu không dẫm đạp
Giọt mưa nát nhàu trong vốc tay
Tôi buồn với tôi trong chiều thứ sáu
Ghế đá buồn như côn trùng ngủ say
Công viên buồn như tượng đá
Mùa thu buồn theo bay lá bay….
Chiều Nha Trang, thứ sáu, 14/5/2010
Nguyễn Quang Vinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét