Viết cho em bài thơ bên cửa sổ
Nỗi buồn len lỏi những chấn song
Người trở lại trong chiều giông bão
Mắt huyền xưa sao vẫn bềnh bồng
Những cổ tích chưa một lần nhận mặt
Lướt qua nhau trên phố đến không ngờ
Ngoảnh lại những tháng ngày tuổi trẻ
Hiện thực trong đời huyễn hoặc trong thơ
Ta ngồi đó gom cả trời lá đổ
Sẽ chờ em hội ngộ ở mùa sau
Sẽ có bận ngỡ ngàng khi chợt biết
Nhớ thương nhau chẳng giữ ở trong lòng
Rồi vội vã người đi quên trở lại
Bỏ một chiều mưa hạ vẫn còn rơi
Rồi trước hiên nhà ta ôm đàn và hát
Bài hát không tên thả gió lên trời...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét