Thứ Ba, 11 tháng 5, 2010

TĨNH VẬT KHUYA

Không chứa đựng hơi thở cuối cùng
Vội vã

Anh phác họa bài thơ ngày hôm qua viết bên hè phố

Với vẹn nguyên hình hài nơi ngực

Và anh và em,

Và ngọn đèn đường hiu hắt

Thơ anh ướt đầy sương đêm…



Nép vào bóng nhau trong lòng cuộc mưu sinh

Hãi hoặc tóc em dài và da em ngời trắng

Anh bán rồi mua

mà vẫn không hiểu hết cội nguồn mình

Nên chết đuối cả đời mình trong ngụp lặn



Nhắm mắt tựa đầu cho giấc mơ về sáng

Sớm mai ra khi tỉnh ngộ linh hồn

Và anh và em

Chúng ta đã trải qua mấy lần thế kỷ

Hơi thở cuối cùng vừa mới kịp hồi sinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét