Ơi cơn mưa dài không dứt
Trút ngang những vòm cây
Bầy sẻ ri già nua
vẫn thản nhiên trên mái phố
Rũ đôi cánh ướt
Vệt chân rêu hờ hững cuối ngày
Gió cuốn trời chiều thả lá bay theo
Anh ngửa bàn tay
đón cơn mưa lẻ hạt
Cho em phương xa tóc ướt vai gầy
Cho anh trăm năm tình đầu phai nhạt
Phía sau ô cửa sổ là mùa đông
Một mùa đông qua lâu
anh đã không còn nhớ
Kỉ niệm xám tro giăng đầy trên tay
Nụ hôn nào trao nhau vụn vỡ
Ngồi đếm chiều cao
toà nhà cao tầng
nhất thành phố
Phía dưới là vô tận những con đường
Về đâu chập choạng ánh đèn loang lổ
Về đâu bầy chim sẻ phố
…gục đầu vô vọng cuối cơn mưa ./.
Sài Gòn, những ngày đầu năm 2010
Nguyễn Quang Vinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét